THCS NGUYỄN TRÃI
Nếu là thành viên của 9A, hoặc là người quen biết với 9A, hoặc là người trong trường THCS Nguyễn Trãi, mong bạn hãy đăng kí để được tham gia vào một cộng đồng vui tính và có thể gởi bài cũng như bình luận.

Với tư cách thành viên trong hệ thống diễn đàn này bạn phải hoàn toàn tuân thủ một cách nghiêm chỉnh các nguyên tắc sau đây:
Trước khi đăng kí, bạn phải tuân thủ không nói tục chửi thề trong diễn đàn, và khi đăng kí phải sử dụng tên thật, không sử dụng bí danh. Các tài khoản vi phạm điều này sẽ bị khóa không báo trước.
Đã là thành viên ? Đăng nhập thôi nào !!!
Nếu là khách ghé qua, mong bạn sẽ tìm được điều mình cần và hẹn gặp lại.
Thân,
Admin
Bây giờ là:

Diễn Đàn

Tìm
Từ khóa hot:
Gửi bài nhiều
All Forums|
Lê Hưng 
minhanh111 
boylucky_khocthamvjem 
nguyentrinhbaoanh 
lolem9x 
linhnguyen 
vankhoa 
tiger1962 
xuantruongyt 
cobedethuong 
Topic xem nhiều
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Có một cậu bé sống trong trại mồ côi từ nhỏ. Cậu bé luôn luôn ước mơ rằng mình có thể bay được như những chú chim. Mọi lời giải thích đều chẳng có nghĩa lý gì với cậu bé. Cậu ta hay thắc mắc rằng tại sao cậu lại không thể bay cơ chứ trong khi trong vườn thú còn có những con chim to hơn cậu ta, vậy mà chúng vẫn bay được.

Có một cậu bé khác bị liệt từ nhỏ, ước mơ duy nhất của cậy bé là có thể đi đứng và chạy được giống các cô cậu bé khác. Cậu bé cũng luôn hỏi bố mình lý do tại sao cậu lại không thể đi được.

Một hôm, cậu bé sống ở trại trẻ mồ côi được ra ngoài. Cậu ta đến công viên và nhìn thấy cậu bé bị liệt đang chơi trong hố cát. Cậu bé chạy lại đấy hỏi xem cậu bé trong hố cát kia đã bao giờ mơ ước được bay chưa.

- Tớ chưa bao giờ mơ như thế. – Cậu bé bị liệt trả lời – Nhưng tớ luôn ước rằng tớ có thể đi lại bình thường như cậu.

- Tớ xin lỗi, chuyện của cậu thật đáng buồn. Này, chúng ta có thể làm bạn với nhau được chứ?

- Tất nhiên rồi!

Hai đứa trẻ chơi với nhau rất vui vẻ cho đến khi bố cậu bé bị liệt mang chiếc xe lăn ra đón con trai mình về. Cậu bé có mơ ước được bay ra nói thầm điều gì đó vào tai bố bạn mình.

- Được thôi, nếu cháu muốn – Người bố vui vẻ đáp.

Cậu bé tiến lại chổ bạn mình và nói:

- Cậu là người bạn duy nhất của tớ. Tớ ước gì có một điều kì diệu sẽ làm cho bạn có thể đi lại được. Tớ chỉ có thể làm được cho bạn một điều nhỏ này.

Nói rồi cậu bé cõng ngay người bạn bị liệt của mình lên lưng và đi. Lúc đấu, cậu đi từ từ, rồi dần dần cậu chạy, chạy nhanh hơn. Cậu bé bị liệt hứng thú reo lên:

- Cảm ơn cậu, đây là lần đầu tiên tớ không cần xe lăn.

Cậu bé muốn được bay càng chạy nhanh hơn nữa dù mặt cậu đỏ bừng và áo thì ướt sũng mồ hôi. Người cha hạnh phúc nhìn hai đứa trẻ chạy vòng vòng quanh thảm cỏ. Cậu bé bị liệt giơ hai tay lên trời hét to:

- Bố ơi! Nhìn này, con có thể bay được rồi, con đang bay này!

Nếu bạn không thể bay, bạn vẫn có thể giúp người khác bay. Cũng giống như là nếu bạn không thực hiện được ước mơ của mình thì bạn vẫn có thể giúp người khác thực hiện được ước mơ của họ. Cho dù ước mơ đó có giống hệt ước mơ của bạn. Và bạn vẫn hạnh phúc!

Xem lý lịch thành viên http://ajbet.com.vn

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết