THCS NGUYỄN TRÃI
Nếu là thành viên của 9A, hoặc là người quen biết với 9A, hoặc là người trong trường THCS Nguyễn Trãi, mong bạn hãy đăng kí để được tham gia vào một cộng đồng vui tính và có thể gởi bài cũng như bình luận.

Với tư cách thành viên trong hệ thống diễn đàn này bạn phải hoàn toàn tuân thủ một cách nghiêm chỉnh các nguyên tắc sau đây:
Trước khi đăng kí, bạn phải tuân thủ không nói tục chửi thề trong diễn đàn, và khi đăng kí phải sử dụng tên thật, không sử dụng bí danh. Các tài khoản vi phạm điều này sẽ bị khóa không báo trước.
Đã là thành viên ? Đăng nhập thôi nào !!!
Nếu là khách ghé qua, mong bạn sẽ tìm được điều mình cần và hẹn gặp lại.
Thân,
Admin
Bây giờ là:

Diễn Đàn

Tìm
Từ khóa hot:
Gửi bài nhiều
All Forums|
Lê Hưng 
minhanh111 
boylucky_khocthamvjem 
nguyentrinhbaoanh 
lolem9x 
linhnguyen 
vankhoa 
tiger1962 
xuantruongyt 
cobedethuong 
Topic xem nhiều
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1default Niềm vui nỗi buồn tuổi học trò on Fri Sep 07, 2012 5:51 pm

Lê Hưng


Tổng đầu lĩnh
Tổng đầu lĩnh
Mỗi người sinh ra, rồi lớn lên, một số may mắn được đi học, được cắp sách đến trường, một số còn lại đã phải bươn chãi với cuộc sống để kiếm tiền. Nếu cần thương cho ai đó, nếu cần phải xót xa cho ai đó, tôi sẽ thương cho những ai không được đi học. Không chỉ vì sự học cho ta cái nghiệp, mà sự học còn cho ta những niềm vui nỗi buồn của tuổi học trò.

Niềm vui, nỗi buồn của tuổi học trò là gì? Đó là những kỉ niệm, những kỉ niệm buồn vui của thuở cắp sách đến trường, những kỉ niệm với thầy cô, với bạn bè, hoặc thậm chí cả những cây phương cây bàng trong sân, và chắc chắn rằng đó là những kỉ niệm đã in sâu vào trái tim của những cô cậu "áo trắng". Đối với riêng bản thân tôi, là một cậu học sinh lớp mười, đã trải qua năm năm tiêu học và bốn năm cấp hai, kỉ niệm tuổi học trò đã quá nhiều, quá nhiều nhưng chưa đủ. Có lẽ, thời còn là một cậu học trò trung học cơ sở là một kỉ niệm , là một chặng đường quá khứ mà suốt đời này tôi sẽ không quên. Ở nơi đó, tôi đã có một ngồi nhà thứ hai thực sự, và chính những người "anh em" đó đã cho tôi những kỷ niệm khó phai. Những niềm vui khi ấy làm sao tôi không nhớ, là những ngày tháng học tập gắn bó bên nhau, là những buổi học nhóm, là những lúc tan trường, là cái mừng ríu rít khi thấy hoa phượng bắt đầu hé mở. Không chỉ có thế, tuổi học trò còn tìm thấy niềm vui từ những mẫu chuyện nhỏ kể nhau nghe, là những lúc cả đám tụm năm tụm bảy ngồi tám, là những khi nhận bài kiểm tra điểm cao. Đặc biệt hơn, và cũng đối với riêng tôi, những hôm tập văn nghệ, những buổi hội trại nơi sân trường đều đọng lại trong tôi rất đậm và thân thương. Yêu lắm, yêu lắm những giây phút bọn chúng tôi lại gần bên nhau cùng chơi vòng tròn. Yêu luôn, yêu luôn cả sự đoàn kết khi lớp gặp rắc rối, và cả những lần cả đám đến thăm một nhỏ bị bệnh. Vui sao, thân sao cho những khoảnh khắc ấy. Song, cuộc sống mà, đâu lúc nào cũng toàn niềm vui, toàn những điều như ta mong muốn, mà xen vào ấy là những lúc nghẹn ngào trong nước mắt, nhưng chính nỗi buồn lại làm cho cái tuổi học trò này thêm màu sắc. Làm sao quên được cái lo lắng, cái sợ hại khi bị ghi tên sổ đầu bài, hai khi hai đứa trong lớp thường ngày vẫn tíu tít với nhau giờ lại im lặng thế. Cũng buồn lắm khi làm kiểm tra không được, và cũng chợt buồn lây khi cơn mưa chợt qua vào những trưa. Còn buồn hơn khi biết sẽ có một đứa đi du học, cái ngậm ngùi, cái tiếc nuối, cái xin lỗi vì chẳng làm được gì cho cậu trong thời gian qua, sao cứ ứa ra thành những dòng lệ lúc chia tay, lúc gặp mặt lần cuối. Buồn hơn, buồn lắm và rất buồn cũng là lúc thấy cánh phượng đã hé, mùa hè, phải tạm xa nhau, nhưng sao có thể là tạm nếu đã là hé lớp chín, đứa nào cũng chuyền tay nhau dòng lưu bút mà trang giấy đã ướt nhoà trong nước mắt. Nhưng dẫu buồn thì đó cũng là kỉ niệm, và là những kỉ niệm không thể quên.

Nếu mai này, ai có hỏi tôi "khoảng thời gian nào làm bạn nhớ nhất" thì tôi sẽ mãi trả lời đó là tuổi học trò với những niềm vui nỗi buồn. Tôi ước : tôi có thể nhỏ mãi, mãi là một cậu học trò được tận hưởng thật nhiều những vui buồn ngộ nghĩnh mà chân thật. Nhưng thời gian sẽ chẳng bao giờ cho phép, tôi sẽ lớn dần và trưởng thành, song trái tim tôi sẽ giữ mãi "những lúc ấy".


Sưu tầm từ Yume .


_________________
Cung chúc tân niên một chữ nhàn.
Chúc mừng gia quyến đặng bình an.
Tân niên đem lại niềm Hạnh Phúc.
Xuân đến rồi hưởng trọn niềm vui.

Razz Razz Razz
Xem lý lịch thành viên http://www.nguyentrai.tk

2default Re: Niềm vui nỗi buồn tuổi học trò on Sat Sep 08, 2012 7:59 pm

Sao lại là "những lúc ấy", bộ ông có hàm ý gì trong từ đó hả?


_________________
Crying or Very sad NHỚ THẦY BÁ QUÁ! Khóc òa
Xem lý lịch thành viên

3default Re: Niềm vui nỗi buồn tuổi học trò on Sat Sep 08, 2012 8:41 pm

Lê Hưng


Tổng đầu lĩnh
Tổng đầu lĩnh
Ờ thì tác giả ghi, có gì liên lạc với một người nào đó trên trái đất đã viết bài này để hỏi Embarassed


_________________
Cung chúc tân niên một chữ nhàn.
Chúc mừng gia quyến đặng bình an.
Tân niên đem lại niềm Hạnh Phúc.
Xuân đến rồi hưởng trọn niềm vui.

Razz Razz Razz
Xem lý lịch thành viên http://www.nguyentrai.tk

4default Re: Niềm vui nỗi buồn tuổi học trò on Sun Sep 09, 2012 10:26 am

linhnguyen


Nhà trẻ
Nhà trẻ
Tính triết lí quá cao.Hay,khó hỉu hết được.10 điểm.verry good

Xem lý lịch thành viên

5default Re: Niềm vui nỗi buồn tuổi học trò on Tue Sep 18, 2012 1:38 pm

lolem9x


Moderator
Moderator
Smile Hưng mà viết chắc tui cho 100 điểm luôn, không tiếc gì hết:)hihi.nhưng quả thật là chính 9a mới cho tui biết cái gọi là ngôi nhà thứ 2,cái gọi là tình bạn bè gắn kết mà trước giờ tui chỉ toàn biết qua văn viết,qua sách vở...hihi.đúng là trăm nghe không bằng tự mình trải nghiệm Smile


_________________
Very Happy best friend forever Sad Surprised
Xem lý lịch thành viên

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết